Đầu Xuân đi cấy

ĐÀO VĂN HẬU

VHO - Mỗi năm, khi những cơn gió đầu Xuân bắt đầu lướt nhẹ trên cảnh đồng, lòng người lại rạo rực trong sự chờ đợi. Đầu Xuân, không chỉ là thời điểm đánh dấu sự khởi đầu của một năm mới, mà còn là lúc nông dân khắp nơi náo nức chuẩn bị cho mùa vụ mới. Đi cấy, một hoạt động truyền thông, không chỉ đơn thuần là việc gieo hạt, mà còn là một phần của văn hóa, của tâm hồn người Việt.

Đầu Xuân đi cấy - ảnh 1
Đi cấy nét đẹp trong lao động, và đậm đà giá trị văn hóa làng quê Việt Nam

Khi ánh nắng ban mai bắt đầu len lỏi qua những tán cây, những đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời, là lúc người dân xóm làng rục rịch chuẩn bị ra đồng.

Hình ảnh những người phụ nữ với chiếc nón lá, những người đàn ông cầm cuốc, gàu, cùng nhau đi cấy dưới ánh nắng vàng rực và thật đẹp đẽ. Tiếng nói cười rộn rã, tiếng nhạc đồng quê vang lên, hòa quyện với tiếng nước chảy róc rách bên bờ ruộng, tạo nên một bản hòa ca của mùa xuân.

Lúc này tôi lại chạnh lòng khi nhớ hình ảnh của mẹ khi đi cấy đồng xa qua những vần thơ:

Tinh mơ gà gáy vang trời

Bình minh ủ đỏ ngã rơi mái nghèo

Mẹ tôi đi cấy mạ gieo

Ống quần cao thấp nón theo gió lùa.

Tay nhanh thoăn thoắt bốn mùa

Hàng sông dóng thẳng lối vừa tháng năm

Nhấp nhô mẹ khỏa thăng trầm

Mồ hôi trộn mạ nảy mầm thêm xanh.

Đồng quê nắng cháy heo hanh

Mình mẹ cấy giữa tròng trành áo cơm

Nuôi con khôn lớn thảo thơm

Mẹ dành giông tố sớm hôm đời mình.

Nhá nhem lấp lửng bóng hình

Dáng gầy mẹ bước chùng chình dưới mưa

Cả đời đong đếm thiếu thừa

Ước mong cây lúa xanh tươi giữa trời.

Vất vả, khó khăn là thế, nhưng có lẽ với mẹ đó là niềm vui, hạnh phúc khi những hạt lúa mẹ trông qua năm tháng đều đem đến sự ấm no, trưởng thành cho các con.

Nhìn cánh đồng xanh mướt, những cây lúa non nhú lên từ đất mẹ như những mầm sống mới, đang chờ đợi được chăm sóc, vun vén. Mỗi mảnh đất, mỗi hàng lúa đều mang trong mình một câu chuyện, một nỗi niềm riêng. Đó là sự hy vọng về một mùa màng bội thu, là ước mơ về cuộc sống no đủ, ấm êm.

Người nông dân, với đôi bàn tay chai sạn, cùng những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt, họ không chỉ làm việc, mà còn là những nghệ nhân trong việc tạo ra sự sống.

Đi cấy không chỉ là công việc, mà còn là một phần của văn hóa, của tâm hồn người Việt. Những bài hát ru, câu ca dao, câu hò, câu  ví, những phong tục tập quán được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, tất cả đều gắn liền với hình ảnh cánh đồng xanh và mùa vụ. Mỗi lần ra đồng, là một lần ta trở về với nguồn cội, với những kỷ niệm êm đềm về quê hương, nhưng cũng chứa đựng biết bao điều trăn trở, chờ đợi niềm tin, hy vọng vào một tương lai tươi sáng

Người ta đi cấy lấy công,

Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề

Trông trời, trông đất, trông mây,

Trông mưa, trông nắng, trông ngày, trông đêm

Trông cho chân cứng đá mềm,

Trời yên biển lặng mới yên tấm lòng

                                      (Ca dao)

Giữa không gian mát mẻ của buổi sáng, sự tĩnh lặng của cánh đồng bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng cười nói, tiếng chạm gậy, tiếng nước vỗ về. Những người nông dân, bên cạnh việc cấy lúa, còn chia sẻ với nhau những câu chuyện, những điều giản dị trong cuộc sống. Họ cùng nhau tìm niềm vui trong công việc, tìm kiếm sức mạnh trong tình đoàn kết, và vun đắp tình cảm gia đình, xóm làng.

Đầu Xuân đi cấy, không chỉ là một hoạt động nông nghiệp, mà còn là một hành trình tìm về bản thân, tìm về những giá trị truyền thống. Đó là dịp để mỗi người, dù là nông dân hay những ai sống xa quê, có thể nhìn lại, cảm nhận và trân trọng hơn những gì mình đang có. Một mùa xuân mới, một khởi đầu mới, và những ước mơ mới lại bắt đầu nảy mầm từ những cánh đồng xanh.

Tin liên quan

Ý kiến bạn đọc